Nhảy đến nội dung
x

Nhật ký Học kỳ Quân đội của sinh viên TDTU, tháng 7 năm 2020

Sáng 12/07 trên chuyến xe từ Trường Đại học Tôn Đức Thắng, Cơ sở Tân Phong, Quận 7, TP. Hồ Chí Minh đến Cơ sở Bảo Lộc, Lâm Đồng, với nhiều suy nghĩ, nhiều cung bậc cảm xúc len lỏi trong đầu mỗi chúng tôi. Đúng 11 giờ 30 phút xe dừng bánh tại Cơ sở Bảo Lộc. Ngay khi bước xuống xe, bữa cơm đầu tiên và các hoạt động đầu tiên theo hướng dẫn của Thầy, chúng tôi đã dần cảm nhận được sự bắt đầu của một Học kỳ Quân đội. Ngày 12/07 chỉ là ngày chúng tôi ổn định mọi thứ, từ việc bầu ban cán sự lớp, nhận mền, gối, quân phục, cho đến việc làm quen với thầy, cô, bạn bè, làm quen với khung cảnh, môi trường, thời tiết và với cả những công việc mới mẻ…

Ngày 12/07 kết thúc bởi một giấc ngủ trằn trọc với nhiều cảm xúc thật khó tả…

Ngày 13/07 một Học kỳ Quân đội được chính thức bắt đầu với việc báo thức lúc 5 giờ 30 phút để cùng nhau tập thể dục buổi sáng, kế tiếp là vệ sinh nơi sinh hoạt học tập, vệ sinh cá nhân và ăn sáng tập trung lúc 6 giờ.

Ngày đầu tiên mọi thứ đều rất xa lạ, từ bạn bè thầy cô, đến giờ giấc sinh hoạt, tôi thật sự cảm thấy nhớ nhà…. một thoáng buồn tôi thầm nghĩ không biết Học kỳ Quân đội này có thật sự vui và thật sự ý nghĩa như tôi đã từng mong đợi không?

Ngày đầu tiên đi học chúng tôi phải hành quân hơn 2 km để đến địa điểm học tập. “HÀNH QUÂN” một cụm từ hoàn toàn xa lạ đối với chúng tôi. Nhưng cũng chính nó cụm từ này đã theo bước chúng tôi trong suốt thời gian của Học kỳ Quân đội. Tuy mệt, nhưng nhờ có hành quân mà chúng tôi gần gũi nhau hơn, nâng cao tinh thần đoàn kết, biết cách làm việc nhóm, biết quan tâm đến mọi người, bởi bên chúng tôi luôn có một người thầy tận tâm dẫn bước động viên khi chúng tôi mỗi khi chúng tôi mệt mỏi - Thầy Trương Xuân Nghị.

Chiều ngày 13/07 chúng tôi làm quen với việc tự làm mọi việc theo phân công nhiệm vụ được giao, từ việc phân công lịch trực nhật, đến chuẩn bị bàn ăn cho cả nhóm, lên lịch trực đêm, cho đến những công việc lớn nhỏ mà chúng tôi chưa từng trải qua.

Đến tối 13/07 chúng tôi có buổi giao lưu văn nghệ với nhau, chính sau buổi giao lưu ấy, chúng tôi những con người xa lạ, đã dần thân với nhau hơn, hiểu nhau hơn đó là thời gian cho những người bạn cùng phòng vốn xa lạ, ít nói bắt đầu thân với nhau, nói chuyện với nhau, cười đùa với nhau nhiều hơn. Quan trọng hơn hết, cũng chính vào buổi tối hôm ấy, tôi đã cảm nhận được sự tuyệt vời của Học kỳ Quân đội.

Ngày 14/07 tôi vẫn nhớ như in lời thầy Nghị nói vào những ngày đầu: “Hai ngày đầu các em sẽ cảm nhận thấy thời gian trôi rất chậm, thậm chí có bạn còn muốn xách va li trở về lại Tân Phong nhưng thầy dám chắc một điều rằng sau 2 ngày này các em sẽ bị cuốn vào rất nhiều việc và sẽ cảm thấy thời gian trôi rất nhanh, trôi nhanh để rồi nhận ra bản thân không còn muốn rời xa nơi này nữa”. Đúng như lời thầy nói, ngày 14/07 mọi thứ đã đi vào trật tự khuôn khổ của nó. Chúng tôi cũng đã quen dần với sự vội vã, quen dần với thời gian của Học kỳ Quân đội, mọi người đều bị cuốn vào rất nhiều công việc sinh hoạt, trực nhật, học hành, thi cử, cho đến việc tập văn nghệ… Ngày nối ngày trôi qua nhanh chóng đã sắp đến ngày kết thúc.

Chúng tôi đã quen dần với nhiệm vụ canh gác ban đêm, hành quân đường dài, lao động công ích, vệ sinh công cộng, giao lưu văn nghệ. Đặc biệt hơn đêm hội diễn văn nghệ và những tâm sự sau hội diễn, đã để lại trong mỗi chúng tôi một dấu ấn rất sâu đậm, một dấu ấn không thể nào quên khi nghĩ về Học kỳ Quân đội. Đó là những phút giây lắng đọng, thầy và trò ôm nhau khóc, bạn bè ôm nhau khóc, nhũng con người vốn xa lạ bỗng dưng vào giờ phút này đã cảm thấy thân thuộc từ lúc nào không hay. Chúng tôi đã khóc rất nhiều, những cảm xúc vỡ oà khi chợt nhận ra, chỉ còn hai ngày để được bên nhau. Giây phút đó, trong tôi đã cảm nhận được rất rõ sự ấm áp, sự hạnh phúc của một gia đình thật sự, một gia đình nhỏ với một tình yêu lớn, một gia đình hình thành trong vỏn vẹn chỉ một tuần.

Một tuần tuy ngắn ngủi nhưng đã hình thành trong chúng tôi một lối sống lành mạnh, một lối sống kỷ luật, thầy đã dạy cho chúng tôi biết cách làm một người tốt, người có ích, biết cách suy nghĩ về tập thể. Học kỳ Quân đội còn đem đến cho chúng tôi sự trưởng thành, đem đến cho chúng tôi những người bạn, người chị, người anh thật tuyệt vời và đặc biệt hơn cả đó chính là người thầy, người cha thứ hai mà chúng tôi vô cùng yêu quý đó chính là thầy Trương Xuân Nghị.

Ngày 19/07 Học kỳ Quân đội một tuần đã kết thúc, tất cả những cảm xúc hồi hộp, lo lắng, bỡ ngỡ, vui vẻ, hào hứng cho đến tiếc nuối chia xa, tất cả đan xen vào nhau tạo nên một Học kỳ Quân đội thật ý nghĩa và đầy màu sắc…

Xe lăn bánh rời Cơ sở Bảo Lộc, chúng tôi tạm rời xa nơi lưu giữ những ký ức đẹp của tuổi trẻ, tuổi 20 đầy hoài bão và những ước mơ… và chúng tôi đã hát.

“Nào cùng nhau ta hát lên.

Chúng ta là chiến sỹ.

Nào cùng nhau ta hát lên

Chúng ta yêu cuộc đời”

NHỮNG KỶ NIỆM KHÓ QUÊN

AD

A

AGVC

AD

Trần Bùi Nhật Phương

Khoa Mỹ thuật công nghiệp K22 - TDTU